Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Sông hương khi rời khỏi thành phố huế hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng
Sợi tổng hợp Vẻ đẹp của sông Hương từ đoạn sông Hương rời kinh thành làm Trường ĐH KD & CN Hà Nội sưu tầm và biên soạn. Qua dàn ý và các bài văn mẫu được biên soạn ngắn gọn, chi tiết, hay nhất dưới đây sẽ giúp các bạn có thêm nhiều tư liệu, nhiều cách viết khác nhau, qua đó có thể tiếp cận tác phẩm với cái nhìn đa chiều. , sảng khoái hơn. Mời các bạn đón xem!
Vẻ đẹp của sông Hương từ đoạn văn “Dường như trong phút chốc, sông Hương đã trở thành tài nữ đánh đàn đêm khuya… đó là tấm lòng của người dân Châu Hóa xưa mãi mãi thủy chung với quê hương đất nước. ”
Nêu vẻ đẹp của sông Hương từ đoạn sông Hương rời kinh thành
I. Giới thiệu
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm
– Dẫn dắt vấn đề cần thảo luận
II. Thân hình
Xem thêm: Nghị luận về một vấn đề trong đời sống mà em quan tâm
* Về vị trí của đoạn trích
* Phân tích:
– Trong khoảnh khắc chùng xuống, sông Hương mang vẻ đẹp của “tài nữ đánh đàn đêm khuya”.
Rời kinh thành Huế, sông Hương mang vẻ đẹp của một người tình dịu dàng, thủy chung.
+ Dưới góc nhìn tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương như một con người lúc chia tay, trở về lại thể hiện sự lưu luyến khôn nguôi, thể hiện chút “hờ hững kín đáo của một người tình chung thủy”.
+ Sông Hương như “nhớ điều gì chưa nói, chợt đổi dòng, rẽ đông tây gặp thành lần cuối”, hệt như Thúy Kiều hướng về Kim Trọng để nói một lời. thề trung thành
=> Sự liên tưởng tài hoa của người nghệ sĩ.
– Mỹ thuật
Xem thêm: [SGK Scan] Bài 21. Nhiệt năng – Sách Giáo Khoa
III. Chấm dứt
– Tóm tắt vấn đề
Vẻ đẹp của sông Hương đoạn sông Hương rời kinh thành – Bài văn mẫu số 1
Nếu người Hà Nội tự hào có dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa thì người Huế cũng tự hào có dòng sông Hương thơ mộng chảy qua kinh thành Huế cổ kính với những lăng tẩm, đền đài. Dòng sông ấy đã chứng kiến bao biến thiên của lịch sử, bao thăng trầm của cuộc đời. Nước sông Hương ấy đã trong lành cho cảnh vật cũng như con người ở xứ Huế này. Vì vậy, người Huế rất tự hào về dòng sông đó, nó mang nét đặc trưng của Huế, là niềm tự hào của người Huế. Có lẽ vì thế mà sông Hương cũng đã đi vào thơ ca, nhạc họa thật trữ tình, sâu lắng. Hoàng Phủ Ngọc Tường, một người con xứ Huế, đã nhiều lần nhìn thấy sông Hương và có lần chợt tự hỏi, ai đã đặt tên cho dòng sông này là sông Hương? Nỗi trăn trở đó đã được ông thể hiện trong bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sông. Với ngòi bút trữ tình sâu lắng, thể hiện rõ nét phong cách thể loại Hoàng Phủ Ngọc Tường. Tác phẩm thể hiện sự uyên bác, tài hoa của chủ thể sáng tạo gắn với những triết lý sâu sắc về mối quan hệ giữa sông với lịch sử, sông với thơ và nhạc, sông và người xứ Huế. .
Đoạn sông Hương rời kinh thành được Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả bằng một bút pháp nghệ thuật rất hào hoa. Ông đã nhân cách hóa sông Hương thành một người tài nữ đánh đàn đêm, họ biết rằng âm nhạc cổ điển Huế đã ra đời trên mặt nước Hương Giang: “Dường như trong khoảnh khắc chùng xuống ấy, sông Hương đã trở nên một tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya ”. Ông kể rằng thi hào Nguyễn Du đã từng ôm vầng trăng buồn nhiều năm trôi trên sông Hương. Một nghệ nhân lão thành chơi đàn nguyệt nửa thế kỷ đã chỉ ra hai dòng thơ: Trọng như tiếng hạc bay qua – Chợt như dòng chảy nửa lưu mang khúc nhạc cung đình Tứ đại cảnh. Hương rời kinh thành với nỗi nhớ để đi về giữa màu xanh của lũy tre và rặng cau ở ngoại ô Vĩ Dạ, rồi đổi chiều và bất ngờ gặp thành lần cuối nơi góc phố Bao Vinh cổ kính. Sực nhớ ra điều gì đó chưa nói ra, có lẽ khúc quanh này, sông Hương có một cái gì đó rất lạ với tự nhiên và rất giống với con người. Tác giả cho rằng đó là một sự tán tỉnh tình yêu còn vương vấn, thậm chí có chút kín đáo. Và ông đã so sánh sông Hương với nàng Kiều trong đêm giao duyên, ông đã trích hai dòng thơ của Nguyễn Du để nói lên tình yêu của tâm hồn với lời thề non hẹn biển trước khi về với biển cả. Không có sự so sánh nào hay hơn khi nói về dòng sông với tình người, tình yêu chung thủy của đôi bạn trẻ, còn nước, còn dài – Còn nhớ… lời thề non hẹn biển, thề non hẹn biển. Dòng sông đã trở thành ca dao xứ Huế. Sâu hơn nữa. Lời thề ấy là tấm lòng của những người Châu Hóa xưa mãi mãi trung thành với quê hương thân yêu.
Đến với xứ Huế mộng mơ là đến với sông Hương, đến với tiếng chuông chùa Thiên Mụ, đến với gà Bao Vinh, đến với lăng vua, đến với những con người thủy chung trọn nghĩa tình, đến với lời ca tiếng hát. hẹn hò ngọt ngào.
Tác giả bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sông? đã nói hộ lòng mình bằng những tình cảm sâu sắc và tốt đẹp đó. Bài văn đã thể hiện một phong cách nghệ thuật độc đáo, tài hoa và phong cách riêng của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Tác giả đã tạo nên những vần thơ say đắm lòng người. Kiến thức về địa lý, văn hóa, thơ ca và âm nhạc của ông đã được tổng hợp thành một trang viết tuyệt vời.
Dưới ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương hiện lên vô cùng đẹp đẽ, hòa quyện nhiều vẻ đẹp khác nhau, có lúc mạnh mẽ, dữ dội, có lúc lại rất sâu lắng, kín đáo. Vẻ đẹp của sông Hương cũng là vẻ đẹp của con người nơi đây. Qua bài kí này, tác giả còn thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc.
Vẻ đẹp của sông Hương đoạn sông Hương rời kinh thành – Bài văn mẫu 2
Xem thêm: Thông báo Cuộc thi “Viết về bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế”
Đoạn văn nói về việc sông Hương rời Hoàng thành bỏ Hoàng Phủ Ngọc
Tuồng đã miêu tả bằng ngòi bút nghệ thuật rất hào hoa, đã nhân cách hóa sông Hương “trở thành tài nữ đánh đàn đêm khuya. Người kể rằng cổ nhạc Huế sinh ra trên dòng nước Hương Giang. Người kể rằng thi hào Nguyễn Du đã từng ôm” một nỗi buồn. trăng “nhiều năm trôi trên sông Hương. Một nghệ nhân già, chơi đàn nửa thế kỷ đã chỉ ra hai dòng thơ” Trong trẻo như tiếng hạc bay qua – đục như tiếng đàn nửa thế mới lưu suối “mang khúc nhạc cung đình của Tứ đại cảnh. Sông Hương rời Kinh thành” lưu luyến ra đi giữa màu xanh của lũy tre, của rặng cau ngoại ô Vĩ Dạ “, rồi nó đổi hướng và bất ngờ gặp TP. lần cuối ở góc phố cổ Bao Vinh cổ “như chợt nhớ điều gì chưa nói”; Có lẽ khúc quanh này, sông Hương “có cái gì đó rất giống thiên nhiên và rất giống con người”. Tác giả cho rằng đó là “sự lưu luyến, thậm chí hơi của sự tán tỉnh kín đáo của tình yêu ”. Và ông đã so sánh sông Hương với nàng Kiều trong đêm tình; Ông trích dẫn hai câu thơ của Nguyễn Du để nói về sự gắn bó thiết tha với lời thề non hẹn biển trước khi về với biển khơi. Không có sự so sánh nào hay hơn khi nói về sự sóng gió của tình người, tình yêu thủy chung son sắt. “Còn non, còn nước, còn dài – Còn về, còn nhớ…”, lời thề lứa đôi, lời thề non sông đã trở thành ca dao xứ Huế, sâu xa hơn lời thề ấy là tiếng lòng của người xưa. Người Châu Hóa mãi mãi trung thành với quê hương thân yêu.
Đến với xứ Huế mộng mơ là đến với sông Hương, đến với tiếng chuông chùa Thiên Mụ, đến với tiếng gà Bao Vinh, đến với lăng hoàng đế, đến với lòng thủy chung son sắt, với những làn điệu dân ca ngọt ngào.
Tác giả bài văn Ai đã đặt tên cho dòng sông? đã nói với trái tim tôi những cảm xúc sâu sắc và tốt đẹp
Qua dàn ý và một số bài văn mẫu Vẻ đẹp của sông Hương từ đoạn sông Hương rời kinh thành đặc trưng Trường ĐH KD & CN Hà Nội Tuyển chọn từ những bài văn xuất sắc của học sinh. Hi vọng các em sẽ có những giờ học Văn thật vui vẻ và bổ ích!
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Sợi tổng hợp Vẻ đẹp của sông Hương từ đoạn sông Hương rời kinh thành làm Trường ĐH KD & CN Hà Nội sưu tầm và biên soạn. Qua dàn ý và các bài văn mẫu được biên soạn ngắn gọn, chi tiết, hay nhất dưới đây sẽ giúp các bạn có thêm nhiều tư liệu, nhiều cách viết khác nhau, qua đó có thể tiếp cận tác phẩm với cái nhìn đa chiều. , sảng khoái hơn. Mời các bạn đón xem!
Bản quyền nội dung thuộc wonderkidsmontessori.edu.vn
Bài viết liên quan